Location:

United States

Language:

Vietnamese


Episodes
Ask host to enable sharing for playback control

21-01-2025

1/21/2025
Send us a text NGƯỜI GỬI: Em tên Cảnh ạ Em chào Anh và Mn ! Em k biết , tâm sự này có đến đc với anh k , nhưng đây e nghĩ là nơi duy nhất để em có thể nói ra hết những dồn nén trong 1 tháng vừa qua e đã phải trải qua - Nhà e thuộc dạng nhà ở quê, bme cũng từng vay mượn để sửa sang lại nhà cửa nên cũng vay công mượn nợ , nhưng k nhiều , cái đó em biết . Em đã cố gắng làm trong 4 năm nay để phụ giúp gia đình, chỉ giữ lại 1 phần để chi tiêu hàng tháng Nhưng đầu tháng trc , có 1 chủ nợ tới và đòi số tiền 200tr cộng 27 tháng tiền lãi chưa trả Thực sự e sụp đổ vì e k biết bme tính toán kiểu gì mà lại xảy tình trạng như thế mà k cho e đc biết. Và họ k còn tin bme e nữa , muốn e đứng ra nhận món nợ này và trả cho họ cả gốc và lãi - Vì e k biết , nên đã dự định cuối năm nay e sẽ lập gia đình , và đã lên nhà ny để nói chuyện người lớn - Em tưởng chỉ dừng lại ở đó , nhưng khi em lên nhà chủ nợ để nc với họ có mặt cả mẹ em ở đó. Chủ nợ nói rằng , nhà em còn nợ thêm 150 tr nữa . Em chết lặng , 1 câu hỏi lớn nhất trong đầu em lúc đó là tại sao , tại sao mẹ em lại vay nợ nhiều như thế mà k cho em biết . Nhà em thì k buôn bán gì . Mẹ em ở nhà , bố em thì làm mộc Em rất thương bố mẹ em , vì e biết bme tần tảo để cho 2 ae của e ăn học nên cũng nợ , vì thế em biết hoàn cảnh của gđ nên em đã k học ĐH . Và đi làm sớm để phụ giúp gđ - Tổng số nợ là 450tr , em k biết phải làm gì ngoài hàng tháng phải trả nợ lãi hàng tháng là 6 tr . Em đã cố hỏi mẹ em , nhưng mẹ chỉ đáp lại rằng là do trang trải cuộc sống vì có tg bố mẹ nghỉ làm mất nửa năm vì bệnh Em đã rất bế tắc giữa việc dừng lại việc cưới xin để cố gắng trả nợ cho gia đình hay việc lập gia đình vào cuối năm nay , vì e rất yêu bạn ấy . Và em k muốn b ấy , và gia đình biết đc sự thật này Quan trọng hơn nữa là số tiền vay là số tiền cắm từ sổ đỏ của gia đình và giờ đã sang tên cho chủ nợ Họ cho nhà e trả dần nhưng với thu nhập hiện tại , em không biết trả đến bao giờ mới xong , vì thu nhập hiện tại của em là 9tr/ tháng , nếu e buông bỏ thì sẽ mất nhà. Nhưng vì bổn phận làm con , và chuyện đã xảy ra nên em k thể làm thế . Em đang đứng giữa ranh giới giữa việc làm trả nợ cho gia đình , nhưng e cũng biết thanh xuân của người con gái cũng có hạn Em mong a và mn cho e xin 1 lời khuyên , và nếu đc , cho e xin 1 giải pháp . Em thực sự cảm ơn anh và mn đã lắng nghe lời tâm sự của em ❤️

Duration:00:11:51

Ask host to enable sharing for playback control

20-01-2025

1/20/2025
Send us a text Tâm Sự Buồn Vui - Ngày 20/01/2025 (Phần trả lời của tui, sẽ được post cuối bài). NGƯỜI GỬI: hắc lang Chào mọi người là con đây, hôm nay con viết tâm sự này vì con nhân ra là" Thế giới này có thể đôi tổn thương cậu rất nhiều những cũng là nơi có thể chữa lành cho cậu" Con xin bắt đầu từ năm 2024 đi ạ. Sau khi đi làm ở công ty dịch vụ 6 tháng mà lần trước con nói vì gặp phải người hướng dẫn không tốt, sau đó con còn làm ở 1 công ty khác nhưng cũng không khá hơn, công ty thứ hai giám đốc là người bắc và chửi thề rất nhiều làm con cảm thấy thực sự chán nản thậm chí con còn muốn tự tử, nhưng con muốn tự cứu bản thân mình. Con cảm thấy mình không ổn nên đã xin gia đình đi khám tâm lý và con đi khám ở thần kinh trung ương 2, con được chẩn đoán mắc chứng rối loạn lo âu ám ảnh sợ hãi và phải uống thuốc 15 ngày, một thuốc chuyên trị trầm cảm và các loại lo âu, còn 1 viên con tìm hiểu thì được biết là nó dùng để trị tâm thần phân liệt nếu được phát khi điều trị tâm lý, con thừa biết thuốc k thể chữa dứt được nó chỉ chữa cái ngọn mà thôi, cái gốc ở nơi tâm trí của con, sau khi uống hết 15 ngày con chọn không đi khám lại mà cố gắng vượt qua nhưng mà con thấy vẫn có gì đó k ổn. Rồi ba xin cho con làm ở trong cơ quan nhà nước, hiện tại con đang làm cán bộ đề án nhưng con không ngờ là lần này thế giới lại thương con đến vậy, chị sếp con rất là thương và lắng nghe tâm sự nhân viên và hiểu, con hay gọi thân thương là Má Vì chứng tâm lý của con nên làm con không thể nhớ đc nhiều và vì có quá nhiều nỗi sợ con không thể làm tốt công việc làm cho hai bạn làm chung nghĩ là chị sếp thương con hơn nên bỏ mặc con nó lại làm cho bệnh tình con nặng thêm vì con sợ con sẽ bị đuổi, nhưng chị sếp đã làm một việc mà con không thể nghĩ tới là chị ấy kêu ba đứa lại chị ấy nói thẳng với hai bạn kia là phòng chỉ có ba người sao không thương yêu hỗ trợ lẫn nhau mà lại đối xử với con như vậy, chị ấy bảo nếu mà một ngày nào đó chị tách hai bạn kia ra dắt đi chơi riêng thì cảm giác như nào chị ấy nói thẳng là con khoa nó có bệnh nên nhiều khi nó không điều khiển được chị ấy bảo mỗi người 1 hoàn cảnh nhưng chị ấy biết con nỗ lực nhường nào. Khi chị ấy quay qua hỏi con có gì muốn nói k con đã khóc một trận thật to trước mặt mọi người, con cũng kể thật do năm 18t con trải qua trầm cảm 1 lần bây giờ con mới thực sự uống thuốc và cố chữa trị vào đầu năm 2024, con tính cuối năm 2024 con sẽ đi khám lại nhưng con không cố ý quên mất những gì mọi người nói, con thực sự không muốn làm ảnh hưởng ai hết và con rất tự trách . Vậy mà mọi người đều hiểu có vẻ hai bạn kia cũng hiểu nên bảo lần tới sẽ chỉ con, con cũng cố gắng ghi lại cho nhớ ạ. Con không muốn khóc trước mặt người khác nhưng mà con thực sự cảm thấy giải tỏa rất lớn sau khi con khóc, sau đó thì mọi người mua một ít strongbow và đồ ăn về uống coi như gắn kết hơn. Hiện tại công việc con đang làm lương con thực lãnh là 4tr5, mà thêm nữa là chị sếp sẵn sàng cho con nghỉ để đi học mà không trừ lương, điều tuyệt vời là theo con được biết từ sếp cấp cao hay các phường khác đều nói là chị sếp con là người cực kỳ giỏi, chị ấy đào tạo nhân viên nào ra cũng cực kỳ giỏi. Thế giới này đã từng khiến con tổn thương đến mức muốn tự sát, giờ đây ở tuổi 24 nó lại bù đắp cho con rất nhiều, lần đầu tiên trong cuộc đời con thấy là thật may vì năm 18t con đã không tự tử, ở hiện tại ba mẹ hiểu con hơn, con có công việc mà mỗi ngày thức dậy con đều thấy vui và học được nhiều thứ. Cả phòng đều biết con là lgbt nhưng ai cũng ủng hộ vì ở chỗ con họ còn làm tuyên truyền về bình đẳng giới cơ, trong phòng hay ghẹo con phải mạnh mẽ lên để làm người đàn ông bảo vệ cả phòng hihi Thầy ơi thế giới này cũng rất dễ thư

Duration:00:17:15

Ask host to enable sharing for playback control

17-01-2025

1/17/2025
Send us a text NGƯỜI GỬI: Người đàn bà tha hoá Em chào thầy Năm và đại gia đình Web 5 ngày ạ, Thật khó khăn khi phải viết ra sự thú nhận này, nhưng có lẽ đây là nơi duy nhất em có thể viết ra những góc khuất nhất của bản thân mình thầy ạ. Em cũng nghĩ sẽ nhận về nhiều phán xét nếu mọi người đọc tâm sự của em, nhưng em viết ra vì em thật sự muốn tìm ra được giải pháp cho bản thân mình. Em là người đàn bà dễ tha hóa thầy ạ. Bên ngoài, em là người phụ nữ, người vợ, người mẹ tuyệt vời. Công bằng mà nói thì em luôn cố gắng làm hết mình cũng như toàn bộ tâm huyết trong việc chăm sóc cho gia đình nhỏ của mình, phát triển sự nghiệp và công việc của mình. Nhà chồng, ai cũng yêu quý em vô cùng vì tính cách của em khá hòa đồng, nhiệt thành, dù thu nhập cao nhưng em không hề kiêu ngạo hay phân biệt gì cả. (Lương của em gần 100tr/tháng còn chồng em thì gấp đôi lương của em). Nhưng em lại là người phụ nữ rất dễ dao động về mặt tình cảm thầy ạ. Em ngẫm nghĩ và nhìn thấy điều này từ bản thân mình. Em không chủ động thích những người đàn ông khác, nhưng nếu họ có những hành động hoặc ánh mắt thể hiện sự quan tâm tới em, là em gần như bị lung lay luôn á thầy, trong khi em đã có chồng rồi, và chồng em yêu thương em vô cùng, chỉ có điều, anh ấy không phải tuýp người lãng mạn thôi, nhưng anh ấy yêu thương vợ con bằng những hành động thiết thực nhất, đời nhất. Em vẫn yêu anh ấy, nhưng em cũng bị “say nắng” khi nghĩ về những ánh mắt, cử chỉ ấm áp mà bất kì người khác giới/ đồng nghiệp khác dành cho mình. Em tệ thật sự! Từ khi còn là sinh viên, em đã có nhiều người theo đuổi rồi, trong đó có cả chồng em bây giờ, nhưng em không hề bước vào bất cứ một mối quan hệ chính thức nào với ai khác ngoài chồng em bây giờ thầy ạ. Tuy nhiên, khi nào mà em rảnh rỗi, em lại nghĩ về những “sự quan tâm ngoài luồng ấy” và tự cười một mình. Thật bệnh hoạn phải không thầy? Gần đây, chúng em có việc gia đình nên em và chồng phải tạm sống xa nhau, mỗi người một nơi, em ở với nhà chồng của mình. Rồi em phát hiện ra, cậu em họ chồng đang để ý đến mình ạ (cậu ta bằng tuổi em). Thực sự, em đã phải suy nghĩ vô cùng nhiều, cất nhắc vô cùng nhiều để tránh bản thân mình đang phán đoán sai trước khi thật sự em tin rằng cậu ta đang có điều gì đó không bình thường với mình. Em không tiện kể hết những gì em đã thấy và cảm nhận từ phía cậu ta ở đây nhưng em tin rằng mình không phán đoán sai. Thế rồi từ một sự vô tư với cậu ta, bây giờ em không còn có thể vô tư được nữa, em sợ hãi, tim em đập thình thịch khi nhận ra cậu ta đang nhìn mình quá nhiều, cậu ta dùng những lý do vô cùng hợp lý để xuống nhà chồng em chơi, nhưng lại có những ánh nhìn khác lạ về phía em. Em luôn cố gắng để tránh tiếp cận với cậu ta, cái đầu em hiểu em cần phải làm thế nào cho đúng đắn. Trớ trêu là, tối khi rảnh rỗi hoặc bất cứ khi nào em không phải bận rộn quá, đầu em lại bắt đầu nghĩ về cậu ta và tưởng tượng rất nhiều thứ không cho phép. Em thèm cái cảm giác như kiểu lúc mới yêu, em thích nghĩ về những cảm xúc kiểu nửa vời như vậy, mọi thứ mập mờ, không rõ ràng. Em biết thừa là nếu em có giả sử bước vào một mối quan hệ với cậu ta thì em cũng sẽ chán ngay sau 1 tuần thầy ạ. Chỉ là tự em đang thêu dệt thêm những hình ảnh, những câu chuyện đẹp đẽ về người đó mà thôi. Em phải làm gì để giữ được một cái đầu lạnh, một trái tim chung thủy, một lòng một dạ chỉ nghĩ về chồng mình hả thầy? Em không thể nào sống cả đời mà chỉ cần sơ hở là em đã bị lung lay bởi một người đàn ông khác như thế này được. Cho dù em chưa làm gì có lỗi với chồng, đối với em, “ngoại tình” trong tư tưởng đã là điều g

Duration:00:06:58

Ask host to enable sharing for playback control

16-01-2025

1/16/2025
Send us a text NGƯỜI GỬI: Nguyen Con chào thầy 5 và mọi người trong Group Dù đã biết thầy từ năm 2020 nhưng đây là lần đầu tiên con mới viết tâm sự gửi tới thầy . Con sinh năm 2003, cũng đã bắt đầu học kì đầu năm thứ tư tại trường tư bth ạ . Con học chuyên ngành tiếng nhật theo lời khuyên của dì con, con bắt đầu học một lối rẽ mà không biết đi đâu về đi . Thật sự lúc đó chọn ngành con không biết con thích gì và làm gì nên thấy dì khuyên cũng đi theo học . Con kh có ý bảo theo dì là sai , và đổ lỗi mà con thấy vô cùng biết ơn vì đã có người dẫn dắt mình . Vâng cứ vậy đến năm thứ 2 con đã biết con không hề phù hợp với ngành này nhưng vẫn không biết bản thân nên học gì nên tiếp tục học và đi làm partime. Nhưng đến hè năm nay , con cảm thấy vô cùng yêu thích Thiết kế đồ họa , và con cũng đang học thử khóa học ( mất tiền nm do con học ké ạ hihi )và Youtube dc 1 tuần . Trời ơi , cảm giác tìm được 1 lối đi mà ánh sáng trong đời con như được mở ra . Nhưng con thấy có lẽ học trung tâm đầy đủ với chi tiết hơn mà gia đình con chắc chắn không lo con học được . Con có tâm sự với dì và dì bảo cố gắng học lấy chứng chỉ tiếng nhật và học thêm nhưng con thật sự rất oải với ngành này . Con có nên vay nợ hay học khóa free kia tiếp không ạ , con muốn học tiếp đại học để ra trường có mác và cũng dễ xin hơn chút . Con cũng đi làm partime nhiều chỗ 2 năm rưỡu nm những vấn đề xung quanh con thật sự bản thân vẫn chua được giải quyết . Mong thầy và các bạn cho con lời khuyên Cảm ơn thầy đã đọc hết lời tâm sự của con Trân trọng

Duration:00:06:22

Ask host to enable sharing for playback control

15-01-2025

1/15/2025
Send us a text NGƯỜI GỬI: Mối tình đầu của Bư Hôm nay đường Hà Nội có một cơn mưa vào cuối ngày, không khí trở nên mát mẻ, đi ra ngoài đường lúc tan tầm này thì thời tiết thật dễ chịu, nhưng không tránh khỏi việc tắc đường. Vì vậy trong lúc lái xe, con lại có thời gian để suy ngấm về nhân sinh quan dạo gần đây. Đây là 1 đoạn tâm sự về tình cảm, con muốn viết cho nhẹ lòng, như viết cho 1 người tri kỉ, ghi lại cảm xúc trong 1 chuỗi ti tỉ cảm xúc khác trong cuộc sống. Con và cô ấy quen nhau qua mạng xã hội, lần đầu tiên hẹn nhau đi chơi thế là quen. Buổi gặp mặt đầu tiên : cảm xúc ngại ngùng và khá bất ngờ vì cô ấy mặc chiếc váy hồng trắng, dài đến gót chân, đi guốc gì đó không nhớ, nhưng vẻ bề ngoài làm 1 đứa lâu ngày chưa được yêu như con bị thu hút là cái chắc rồi! Dạo 1 vòng hồ tây thì 2 đứa rẽ vào 1 quán cafe, gọi 2 ly đồ uống giống nhau, trò chuyện từ việc tại sao chơi app A, tại sao đồng ý gặp nhau, tới chuyện gia đình, học tập, quan điểm sống. Cả buổi nói chuyện đó đa phần cô ấy là người kể, háo hứng đươc kể, con nói ít hơn, nghe một cách chú ý, để ý rất nhiều vào sự say sưa của cô ấy. Cũng đến tầm trưa rồi, thì con có đề nghỉ đi ăn, chỗ này con biết, con dẫn cô ấy đi khi cả 2 chưa biết sẽ đi ăn gì. Đi ăn bún trộn ~~~ Quán này con ăn 2 3 lần rồi, thấy ổn nên mới dẫn đi. Nay dẫn bạn gái đi nên chủ quán cho nhiều bún hơn mọi hôm, thế là có chuyện bất thường để khoe với em. Lần này, không để ẻm nói nhiều được, thì có câu chuyện được cho nhiều bún làm chủ đề, rồi con kể câu chuyện trước buổi tối hôm đó trên podcast của thầy Hoàng Nam Tiến kể về chuyện tình cảm của cha mẹ, rồi hỏi em : ngày xưa thời chiến, các cụ yêu nhau thì cuối tuần mới được gặp nhau, còn viết cả thư, giờ mình yêu nhau có mạng xã hội thì tiện quá nhỉ. Thế là cả 2 cười. Có 1 chi tiết nữa lúc ăn, tay con khi gắp bún có bị run run vì ngại, bị ẻm để ý ~~ Tiếp theo, là đi chơi ở khu trung tâm Aeon Hà Đông. Bọn con nắm tay lần đầu. => Buổi đầu con bị thu hút ở ngoại hình Điều mà phía của con phát sinh tình cảm đối với cô ấy có 2 thứ : 1. Trong buổi gặp đầu tiên, khi chia sẻ về quan điểm, có suy nghĩ rất giống con : là người luôn muốn những người xung quanh tốt lên. 2. Khi nghe tin con ngã xe, cô ấy lấy và đựng thuốc bóp giảm đau và để trong chai 300ml, trả ship và gửi ship mang qua cho con. Quá trình về sau, con có thể hiện cảm xúc bằng cách đi đâu chơi cũng sẽ đem quà về, tặng thứ cô ấy thích (thứ mà trong quá trình đi chơi con để ý cô ấy thích, những món quà cô ấy muốn mua), thỉnh thoảng đem nước trái cây qua, và tiền chuyển khoản cho những dịp khác. Có 1 khoảng thời gian trước khi cô ấy nói lời chia tay, bọn con gặp nhau rất ít vì công việc, học tập con bận, và lí do phía cô ấy bố mẹ không cho phép ra ngoài, lí do này con thấy hơi khó hiểu. Cô ấy từng nói : thứ em sợ là sự phản bội. Phía con đồng ý, và quả thật từ lúc quen em con không hề tiếp tục vào app trò chuyện. Chuyện bố mẹ cô ấy tại sao không cho phép cô ấy ra ngoài, con không biết. Tụi con kết thúc bằng chuyện cô ấy nói chia tay trước, con đồng ý. Con được nghe nhiều tập của thầy về tình cảm, dặn lòng cho phép bản thân buồn 2 ngày, nhưng nay vào trang mạng xã hội thấy cô ấy đang tìm hiểu 1 người mới mà lòng con thắt lại. Con buồn vì mình cũng tử tế, hết mình mà sao lại đối xử với mình thế. Phía trên hoàn toàn là những suy nghĩ, cảm nhận về chuyện tình này, ở phía con. Đọc đến đây con muốn được nghe lời khuyên từ thầy, con đang cần hoàn thiện những gì để mói quan hệ sau tốt hơn!

Duration:00:11:08

Ask host to enable sharing for playback control

14-01-2025

1/14/2025
Send us a text Tâm Sự Buồn Vui - Ngày 14/01/2025 NGƯỜI GỬI: Cô gái nhạy cảm Em chào thầy Năm (em xin gọi như vậy vì em đã học được nhiều điều từ thầy). Em chào mọi người trong Gia đình mình ạ. Em năm nay 24 tuổi, một cái tuổi không quá lớn mà cũng không còn nhỏ nữa. Em có quen 1 người bạn trai lớn hơn em vài tuổi, hiện tại bọn em đã quen nhau được 5 năm và sống chung với nhau được gần 2 năm rồi. Bình thường hai đứa em sống rất hoà hợp nhưng chỉ có 1 vấn đề làm em bận tâm rất nhiều, em xin kể chi tiết như sau ạ. Vào năm 2022, tụi em có 1 trận cãi nhau khá lớn và em bắt đầu thấy mình khó kiềm chế được cảm xúc. Dù lý trí em muốn dừng cuộc cãi vã nhưng cảm xúc của em rất mạnh, em có lỡ tay tát anh ấy và xô ngã xe của ảnh. Ảnh rất bực và đó là lần đầu tiên ảnh làm em bị thương. Bọn em tưởng chừng đã chia tay vào thời điểm ấy nhưng khi cảm xúc nguội lại thì ai cũng có 1 phần nghĩ lại mình có lỗi nên đã quay lại với nhau. Nhưng do lần cãi nhau đó, ảnh về kể với gia đình bên ảnh do em động tay trước nên họ cấm ảnh lấy em. Ảnh nói cho em nghe nhưng cũng nói thêm quyết định là ở anh, chỉ cần mình cố gắng là được. Sau đó 2 tháng mẹ anh đột ngột mất, ba anh bảo do em mà mẹ anh ấy tức che.t. Nghe tin đó em thật sự rất sốc và tâm lý ngày càng yếu. Anh ấy thì không trách em, cũng vẫn bên cạnh em và bảo 2 đứa cùng cố gắng. Thì em cũng tin tưởng và bọn em cũng êm ấm, đến năm 2023 thì dọn vào ở chung với nhau. Về phần em, sau trận cãi vã và phát hiện tâm lý mình yếu em đã có gặp bác sĩ tâm lý, em cũng có uống thuốc nhưng em sợ tác dụng phụ nên em dừng uống và có tìm hiểu về đạo Phật, đọc kinh Phật. Nhưng em không thấy bớt gì cả và vì em tham nhiều đầu việc quá nên em không còn đọc kinh và không thực hành theo đạo nữa. Em và ảnh ít khi cãi nhau, nhưng cãi thì rất lớn. Phần lớn là do em khá nhạy cảm những lúc ảnh vô tâm với em, em trách và cằn nhằn nhiều khiến anh cáu, mà ảnh cáu lên thì em khóc và cảm xúc dâng lên rất nhanh, nhưng rất lâu để bình tĩnh trở lại. Rất nhiều lần như vậy, mỗi lần như vậy anh ấy cực kỳ lạnh lùng và không muốn nghe tiếng em, im lặng dù em có năn nỉ ảnh là hãy nói gì đó để xoa dịu em lại đi. Cái vấn đề đó xuất phát từ năm 2022 đến nay và vẫn chưa dứt điểm, em cứ khóc lóc và mất bình tĩnh, ảnh thì cứ hễ em khóc là mặc kệ em dù những lúc đó em rất cần. Ảnh nói ảnh không thích em khóc và không muốn nghe mấy lời em nói lúc cảm xúc của em không kìm nén được. Cũng có lần khi cả hai bình tĩnh em có nói chuyện bảo với ảnh rằng em là người rất nhạy cảm, do từ nhỏ em đã chứng kiến ba mẹ cãi nhau rất nhiều và em còn từng bị anh trai mình cuonghiep khi còn nhỏ nên tâm lý của em không vững. Dù vậy thì mỗi khi cảm xúc em dâng cao thì ảnh vẫn cứ cư xử như vậy. Em cũng đã cố kìm nén lại nhưng càng kìm thì nó càng vỡ tung… Em biết em cần phải thay đổi bản thân trước khi mong người khác thay đổi vì mình, nhưng cái vấn đề là càng ngày em càng lún sâu, em có quá nhiều việc để làm và dù thử nhiều cách nhưng em vẫn không thấy mình thoát khỏi con quỷ lấn át tâm trí mình. Em có 2 chuyện mong thầy Năm và anh chị tư vấn: Một là em có nên quen anh ấy tiếp không (đây là vấn đề em bận tâm nhiều nhất vì anh ấy là mối tình đầu tiên và em xem là duy nhất). Hai là em muốn hỏi đã có ai có tình trạng như em không và mọi người đã luyện tập như thế nào ạ? Bài hơi dài và nếu được đăng lên thì em cảm ơn mọi người đã đọc và góp ý cho em. Em chúc mọi người sức khoẻ và bình an ạ.

Duration:00:16:27

Ask host to enable sharing for playback control

13-01-2025

1/13/2025
Send us a text NGƯỜI GỬI: Su Hào 2k2 3 năm ăn học, ngồi lại có chút nghĩ. Bước chân vào Sài Gòn với sự “hồn nhiên”, đi ra khỏi vùng an toàn. Có lúc vui, buồn, phấn khích và cả những lúc hỗn loạn. Có lúc thấy mình thật tốt, mà đôi khi thấy mình ngu dốt. Có lúc là sự thể hiện, hơn thua, đúng sai. Có lúc trách nhiệm, nhiều lúc “vô trách nhiệm bỏ m.. 😜”. Có lúc là sự xứng đáng, nhưng nhiều lúc thật tham lam. Nhiều khi mình cố tình hoặc có thể là vô tình, nhận về những thứ mà bản thân không xứng đáng để có. Bây giờ và tương lai, biết mình thiếu sót hay cả những điều tốt, thì cũng đâu có nghĩa là mình sẽ… vậy mới là cuộc sống. Suy nghĩ của mình nó thay đổi từng phút, đúng thật! Muốn tự do thì phải tự lo, chưa tự lo được cho mình thì nghĩ gì đến tự do. Ngược lại, tự do đâu chỉ mỗi tự lo. - Dạ cháu chào cô/chú/anh/chị và mọi người, cháu chào chú Web5ngay ạ. Cả nhà vừa đọc qua dòng suy nghĩ của cháu khi cầm tấm bằng tốt nghiệp gần một năm về trước. Đó là những cảm xúc, suy nghĩ thật nhất của cháu lúc đó. Tự nhiên hôm nay đọc lại thấy buồn cười, và cháu muốn chia sẻ với mọi người. Hơn một năm bươn trải không biết bao nhiêu nghề (học ô tô ra mà không theo nghề), tiếp xúc với nhiều thành phần xã hội. Cảm thấy mình sai cũng nhiều, học được cũng không ít, nhưng chưa bao giờ làm gì sai trái hổ thẹn. Nhà nghèo nên không cho phép bản thân ăn bám quá lâu, nên cái thời sinh viên cháu cũng phụ ba mẹ đỡ lo tiền cho cháu nhiều lắm (học kỳ nào cũng được học bổng, được trường hỗ trợ tiền làm bên đoàn nữa nên là đóng học phí còn dư tiền luôn. Có học kỳ cuối là không được học bổng.). Thấy cũng vui, hihi. Từ lúc ra trường có thể tự nuôi thân, giúp đỡ họ hàng và gia đình về vấn đề tiền bạc những lúc khó khăn (cậu mợ khó khăn cháu gửi vài chục hỗ trợ, ba mẹ kẹt cũng gửi vài chục.). Công việc hiện tại thì cũng chưa ổn định đâu, nhưng mà cháu sẽ cố gắng. Cháu cũng lười lắm, bởi ta nói, đã dốt mà còn lười nữa. Nhưng được cái cháu quản lý tài chính cá nhân cũng tạm, nên cũng cân đối được nhiều cái. Còn nhiều suy nghĩ trong đầu... Mà viết cũng dài rồi, thui lần khác lại chia sẻ với cả nhà mình ạ. Cháu còn phải học nhiều lắm! Con cảm ơn ba mẹ, con yêu ba mẹ. Cháu cảm ơn mọi người đã đọc ạ.

Duration:00:02:50

Ask host to enable sharing for playback control

10-01-2025

1/10/2025
Send us a text NGƯỜI GỬI: Nuôi dưỡng tâm hồn Em chào thầy Năm ạ Em xin cám ơn thầy vì những bài học của thầy đã truyền tải trong chuyên mục "Tri kỷ cảm xúc", từ lúc em đi du học thì chuyên mục đó và giọng nói của thầy đã trở thành bạn đồng hành không thể thiếu của em, những video của thầy đã thay đổi em rất nhiều. Em xin cám ơn thầy rất nhiều ạ. Nhân đây em cũng xin phép hỏi thầy với những trăn trở của bản thân em, thực sự thời gian qua em đã làm được rất nhiều điều và không ngừng bước ra khỏi vùng an toàn của chính bản thân em. Nhưng dạo này em có rất nhiều câu hỏi liên quan đến sự nghiệp tương lai của mình, em hiện tại đang học Thạc sĩ bên Trung ngành Giáo dục, em muốn trở thành một giáo viên tiếng Trung nên em đã luôn cố gắng vì mục tiêu đó. Em định là trong năm nay sẽ tạo một trang web và tiktok về tiếng Trung để share kiến thức của mình như một cách chia sẻ và cho đi, em khá lo lắng nhưng sẽ cố gắng vượt ra khỏi vùng an toàn của mình. Ngoài ra, em cũng có xác định sẽ tự mở lớp, tự tạo ra một hệ thống riêng cho mình, em đang cố học tập những thứ liên quan đến giảng dạy và quay chụp, làm content. Cùng với những ý định đó, em cũng có mua một khóa học về Affiliate Marketing với dự định là sẽ tìm thêm một công việc tay trái ngoài việc dạy tiếng Trung và lâu lâu đi dịch ra, nhưng em cũng hơi sợ rằng việc học đủ thứ như thế sẽ không thực sự tập trung vào gì cả và không ra kết quả cụ thể. Và còn một điều nữa là, em có hỏi thầy em về vấn đề làm youtube, thầy em bảo chỉ nên tập trung học và không nên làm do làm youtube có hại nhiều hơn lợi, em cũng chưa hiểu được ý này nữa ạ. Hi vọng thầy Năm sẽ giải đáp giúp em vì em cứ nghĩ mãi vẫn chưa nghĩ thông. Có lẽ do suy nghĩ nhiều quá nên dạo này em cũng stress lắm ạ, em rất mong nghe được những giải đáp của thầy, Em cám ơn nhiều ạ

Duration:00:18:13

Ask host to enable sharing for playback control

09-01-2025

1/9/2025
Send us a text NGƯỜI GỬI: Thỏ Bá Tước Em xin chào Thầy và tất cả mọi người trong đại gia đình Web5Ngay , chúc Thầy và mọi người luôn luôn mạnh khỏe , công việc thuận lợi , thành công và vui vẻ , hạnh phúc bên gia đình ạ . Em đã theo dõi kênh youtube của Thầy hơn một năm , nhưng giờ em mới có dũng khí để nói lên tâm sự của bản thân và cần được Thầy cho lời khuyên ạ . Năm nay em 24 tuổi , đã tốt nghiệp ra trường ngành Ngôn ngữ nhưng đến khi gần lúc ra trường , em mới nhận ra rằng mình đã không còn thực sự cảm thấy thích thú và theo đuổi ngành nghề mình đang học , nhưng cũng vì gần xong chương trình học rồi nên em đã cố gắng hoàn thành chúng. Cũng vì đặc thù chuyên ngành khá rộng, cần phải học sâu chuyên môn hoặc rẽ sang nhánh lẻ liên quan nhưng vì điều kiện gia đình , cũng như việc không còn hứng thú với nó nên em đã không còn theo đuổi và chọn đi làm các công việc chân tay phổ thông khác để lo sinh hoạt bản thân và bố mẹ. Nhưng chắc chắn một điều , em sẽ không thể mãi tiếp tục làm những công việc như thế và phải tìm cho bản thân một ngành nghề khác, có công việc có thăng tiến, phát triển hơn và cố gắng hướng lại cho bản thân ngành nghề, công việc mình thực sự yêu thích Cách đây 1,2 tuần trước, em có xem một vài video bài giảng của Thầy, nó liên quan đến công thức tìm ra thứ mình thích rồi từ đó định hướng nghề nghiệp bản thân. Em đã áp dụng công thức của thầy và tự cho bản thân vài ngày thử nghiệm, em nhận thấy bản thân có hứng thú đến vẽ, và một số công việc liên quan tới nó như làm phim hoạt hình ; vẽ minh họa , truyện tranh hay vẽ đồ họa 2D , 3D cho các studio game. Em cũng tự ngẫm ra , đó chính là những thứ em hằng ngày tiếp xúc và nó cũng là một phần không thể thiếu trong tuổi thơ em, nhưng đến tận bây giờ em mới nghĩ nhận ra nó có thể phát triển thành nghề nghiệp. Em cũng chưa từng học vẽ bao giờ nhưng từ lúc tìm hiểu đến nó, bản thân em đã tự muốn thôi thúc và muốn tìm mọi cách để học. Đó là trải nghiệm bấy lâu nay em đã làm mất nó , cái trải nghiệm mình muốn làm , tự nguyện làm và thực sự muốn làm vì nó. Em ước gì có thể xem được những video đó của thầy sớm hơn thì đã không phải lãng phí 4 năm đại học. " Cơ hội thứ hai " để học ngành nghề mình thực sự thích " hay " lựa chọn công việc được sắp đặt có thăng tiến sau này nhưng không phải thứ mình thích " - đó hai lựa chọn mà gần đây em vẫn bị mắc kẹt giữa chúng Cũng vì gia cảnh gia đình hiện tại, bố mẹ không thể tiếp tục hỗ trợ em tiền học nhưng họ có những mối quen từ bạn bè họ và bố mẹ em muốn em vào những chỗ đó làm vì em được làm ở môi trường chuyên nghiệp, có thăng tiến về sau nếu theo đuổi lâu, nhưng hầu hết những công việc đó hoàn toàn không phải là những công việc em thích và cũng mất thời gian để được đào tạo lại . Cũng vừa qua , có người thân trong họ hàng đã nghe được tâm sự, mong muốn của em, họ đồng ý và sẽ hỗ trợ em tiền học nếu em thực sự muốn theo đuổi các chuyên nghành liên quan đến vẽ kia . Em nghĩ đây có thể là "cơ hội thứ 2 " để em có thể thực sự học và theo đuổi nó một cách nghiêm túc , cũng như phát triển nó được thành nghề nghiệp ,công việc sau này Em không biết có nên nhận cơ hội này không , vì nó là con dao hai lưỡi. Việc học như vậy đồng nghĩa với việc em không thể phụ giúp bố mẹ tài chính , điều này sẽ ảnh hưởng đến thu nhập và mức sống gia đình thời gian tới , cộng thêm việc em đã lãng phí 4 năm đại học khiến bố mẹ đã mất niềm tin vào việc học hành của em và họ lo sợ việc lãng phí đó sẽ lặp lại - chính vì điều đó họ muốn em đi làm hơn là đi học , vì cũng tiện chỗ làm thân quen kia . Nhưng ở hướng ngược lại, nếu em chọn công việc của bố mẹ, em cảm thấy mình sẽ lặp lại cái vòng lặp làm vi

Duration:00:20:11

Ask host to enable sharing for playback control

08-01-2025

1/8/2025
Send us a text NGƯỜI GỬI: Mưa Xanh Dạ, em chào thầy 5, chào anh chị! Trước tiên, em xin cảm ơn WEB5NGAY đã tạo ra chương trình này để mọi người có không gian chia sẻ nỗi lòng của mình. Em là Mưa Xanh, nam, 28 tuổi. Em đã theo dõi web5ngay từ những ngày đầu. Em đã nhận được rất nhiều bài học bổ ích từ thầy và các anh chị. Có một điều đặc biệt, không biết phải diễn ta như thế nào. Đó là khi em rơi vào một hoàn cảnh nào đó, trong lúc tâm trạng nhất, em mở bài giảng của WEB5NGAY mình lên thì em luôn thấy tình huống của mình ở trong đó. Thường là bài ra mới nhất tại thời điểm đó hoặc các bài phát ngẫu nhiên tiếp nối trên Youtube (em thường nghe trên Youtube), vào thời điểm như vậy em chỉ muốn nghe một cái gì đó, chứ thường không chủ động tìm kiếm vấn đề của mình. Những lúc nghe được hoàn cảnh của mình trong các bài giảng như vậy em cảm thấy được chia sẻ, nhẹ nhỏm hơn rất nhiều. Gần đây nhất thì em nghe bài An trú trong hiện tại - TRI KỶ CẢM XÚC, trong bài giảng thầy 5 có lấy một ví dụ người em bị lừa, về kể lại với người người anh. Hoàn cảnh hiện tại của em cũng gần giống như vậy. Chuyện là gần đây em đã mắc phải sai lầm, khiến cho bản thân rơi vào bế tắc, gần như mất hết tất cả những gì mình đang có. Em tham gia một cái nhóm trên mạng xã hội, trên đó họ hướng dẫn làm nhiệm vụ để nhận tiền, dạng như xem, like video rồi mua sản phẩm. Em bị dính bẫy lừa đảo, tạo niềm tin để mình cứ theo không dứt ra được mà em đã bị mất số tiền khá lớn. (Cái này mọi người có thể tìm hiểu cách thửc lừa đảo có đăng nhiều trên mạng, vì kể ra chi tiết thì bài này sẽ khá dài, mọi người thông cảm) Thật ra trước đó, em đã nghe những câu chuyện lừa đảo tương tự như vậy, nhưng trong hoàn cảnh đó, em có nghi ngờ đã không đủ tỉnh táo để xử lý. Em biết sự việc xảy ra là do lỗi của bản thân em, em muốn có thêm tiền, mà lại vướng vào cái bẫy mà họ giăng ra. Bây giờ em còn phải gánh khoản nợ do câu chuyện này gây ra, do lúc đó em đi vay hết người này đến người khác, rồi vay nóng, vay tổ chức tín dụng. Em đã xoay xở trả xong khoản vay nóng, nó cũng làm giảm sự nguy cấp. Em đang làm công việc văn phòng bình thường nên không còn đủ khả năng chi trả nữa. Sau khi sự việc xảy ra, lúc em bình tĩnh lại, nhận ra mọi việc thì đã quá muộn. Lúc đó em cũng có thoáng suy nghĩ đến việc nghĩ quẩn, hay bỏ trốn. Nhưng mà em đã suy nghĩ lại, tìm cách tốt hơn để khắc phục hậu quả mà mình gây ra. Ngoài ra, lỗi là của bản thân em, nhưng nó cũng ảnh hưởng đến gia đình và người người thân quen xung quanh. Ba mẹ em chắc là buồn, mất ngủ nhiều ngày. Em có một thằng bạn thân, nó muốn giúp đỡ em cũng bị dính vào, em đã xoay trả cho nó nhưng vẫn còn một ít. Em cũng có người yêu, cả 2 có mâu thuẫn nên đã dừng lại ít ngày trước, cô ấy cũng giúp đỡ em, để xoay xở phần nào, nhưng có lẽ không còn tiếp tục đi với nhau được nữa. Trong một ngày dại dột, em đã tự tay làm mất đi tất cả. Em đang tìm đường liên hệ các tổ chức uy tín để có thể đi xuất khẩu lao động, chắc chỉ còn như vậy em mới có thể trả được khoản nợ kia. Còn nợ ân tình chẳng biết bao giờ mới trả cho đủ. Thật ra em cũng có những dự định kinh doanh, đã lên kế hoạch, đang trong quá trình thực hiện, nhưng để khắc phục hậu quả bản thân thì phải dừng lại ý định này thôi. Hôm nay em viết lên đây, cốt yếu chỉ muốn giải bày. Sai lầm của em ảnh hưởng quá nhiều rồi, em không muốn gia đình hay người xung quanh bị ảnh hưởng thêm nữa. Em cảm ơn mọi người đã đọc dòng tâm sự của em! Nếu một ngày nào đó, em làm lại được cuộc

Duration:00:06:01

Ask host to enable sharing for playback control

07-01-2025

1/7/2025
Send us a text NGƯỜI GỬI: Kẻ nghĩ nhiều Con chào thầy. Năm nay con học lớp 12 và con định hướng sẽ thi đại học luật. Con đã xác định 1 trường phù hợp với con về năng lực và học phí. Con kể về mình chút thầy nhé !!! Gia đình con nợ rất nhiều vì ba con bài bạc, làm ăn thua lỗ nhưng chẳng sao cả vì ba con thương tụi con lắm vầ cũng đang cố gắng làm để trả nợ ( ba con làm xây dựng ). Vậy nên con vào nam ở với chú thím suốt cấp 2, chú làm bộ đội và con ở nhà với thím nhưng thím đối xử với con rất tệ, luôn phân biệt đối xử, tất cả công việc trong nhà đều đên tay con cả, thím làm giáo viên nhưng chỉ ra vẻ bên ngoài còn về nhà thì chỉ bấm điện thoại và nằm ì trên giường, con luôn bị bạo hành, ăn chửi, làm khó đủ thứ trên đời cho đến lúc không thể chịu đựng được nữa thì con phá, chịu một trận đòn kinh khủng rồi mới được về, ko ai biết về quá khứ đó cả và con sẽ giữ nó lại. nhưng thật sự con biết ơn khoảng thời gian đó nhiều lắm vì cho con được 1 trải nghiệm sống - con trân trọng nó lắm. Con có ý thức về đồng tiền từ rất sớm, có lẽ vì hoàn cảnh ( hồi cấp 2 con ko có 1 đồng nào cả kể cả tiền ăn sáng, mua cây kem với đứa bạn, nên con phải tự học cách mà làm ra tiền bằng cách thu mua sách cũ trong trường rồi bán lại, phụ quán điện thoại nhỏ, ... ) hè thì con ra ra sài gòn với bố để bán vé số, thời gian đó con tự mua sách về giao tiếp, kinh doanh, ... cơ may hay duyên số con quen một người rất tốt y như thầy cái lúc còn dạy về kinh doanh ấy, là chủ quán điện thoại nhỏ, dạy con rất nhiều về cách sống và về đồng tiền. Cấp 3 thì con may mắn được làm traning ( con làm online ) cho một công ty trí tuệ nhân tạo, nhưng gần đây con bị mất việc rồi ạ, con làm đc 2 năm. mẹ con cũng bị bệnh tim, rồi ba cũng yếu rồi ạ nên con cố gắng vừa học vừa làm giúp thêm 1 phần cho ba mẹ. Con cũng rất muốn làm sáng tạo nội dung ( youtube ) nước ngoài, vậy nên con cố gắng học tiếng anh thật tốt. con muốn được nghe thầy tâm sự, con nên làm gì để có đủ tiền học xong đại học và dư ra 1 xíu, 1 xíu thôi để con đầu tư cho tương lai ạ, con không ngại làm việc tay chân, tuy sức khỏe con không tốt con chỉ sợ không đủ thời gian để lo học và lo đi làm, con còn đang tự học tiếng tây ban nha nữa để sau dễ xin việc hơn. ( con hỏi rất nhiều anh chị con quen học đại học thì họ nói đi học tranh thủ dạy gia sư, hay phục vụ tháng cũng chỉ kiếm đc 2,3 triệu còn đâu gia đình lo hết ) Con ko muốn mượn tiền gia đình mình để phải khổ thêm nữa và đúng ra thì gia đình không có mà cho vì đang nợ và anh em họ hàng thì gần như là ko thể rồi. Con rất muốn kinh doanh, nhưng con ko được liều vì gần như con là mục tiêu sống duy nhất của ba con, nên con sẽ cố gắng bước từng bước thật chắc như thầy nói, biết người biết ta trăm trận không thua vậy ạ. thầy ơi, được thầy kể thêm một xíu về khoảng thời gian thầy túng thiếu nhất được không ạ, cho con thêm một chút động lực ạ. 1 phần tâm sự. Cảm ơn vì con được sống. Chúc thầy khỏe mạnh.

Duration:00:12:40

Ask host to enable sharing for playback control

06/01/2025

1/6/2025
Send us a text NGƯỜI GỬI: Ngân Xin chào mọi người. Con tên là Ngân năm nay con 17 tuổi Dạo gần đây con rất ghét bản thân mình. khi mình là một đứa vừa mập, vừa xấu mà còn vô dụng thêm vào đó mọi người nhận xét con là một đứa ngốc nghếch, khờ khạo. Biết bao lần con cố gắng giảm cân thử đủ mọi phương pháp thậm chí là cực đoan nhất con vẫn thất bại với thân hình mập ú. Học hành cũng chẳng thuộc dạng giỏi gì. Cứ mỗi lần con muốn làm một cái gì đó, mới đầu ngày thì quyết tâm lắm xong được vài ngày sau thì bỏ xó chẳng quan tâm đến. Làm việc phụ mẹ thì cứ ngơ ngơ con chẳng hiểu lý do gì mà mình cứ hay chậm tiếp thu, mẹ nói thì hay quên. Đi làm phục vụ thì bị cho là yếu kém làm không ra hồn gì hết. Con cứ nghĩ ở nhà phụ mẹ còn chưa ra hồn, đi làm phục vụ thì bị chê tơi tả, chủ thấy mà nản làm con cảm thấy tự ti, cảm thấy mình vô dụng ngay cả phục vụ còn chưa làm tốt thì làm sao mà kiếm được một công việc ổn định cho tương lai. Con cảm ơn mọi người đã dành thời gian để đọc bài viết của con ạ. Con chúc mọi người thật nhiều sức khỏe ạ.

Duration:00:18:54

Ask host to enable sharing for playback control

03-01-2025

1/3/2025
Send us a text NGƯỜI GỬI: 15:00 Xin chào thầy và các bạn, Hôm nay em muốn chia sẻ và xin lời khuyên từ thầy về vấn đề em đang gặp phải, Em năm nay 29t, em lấy chồng được 2 năm. Tụi em chưa có con. Chồng em là một người đi làm và về nhà, tiền lương về đưa cho vợ, rất thương vợ. Em đã từng thấy mình may mắn, nghĩ có một người chồng như vậy là đủ, nhưng có một số điều em từng nghĩ là chuyện nhỏ nhưng sống chung với nhau lâu em lại có những cảm xúc khó chịu. Có 4 vấn đề khiến em cố gắng dung hòa nhưng vẫn chưa thể làm được: Thứ nhất, chồng em không ăn chơi nhưng lại mê game, cứ về đến nhà là anh ấy lại nằm ra và chơi game, ăn cơm cũng phải kêu, tắm cũng phải kêu. Em có nói chuyện với anh về vấn đề giảm chơi game lại, hoặc giả vờ nhờ anh phụ việc nhà để anh có thể bỏ máy game xuống nhưng không hiệu quả. Thứ 2, anh luôn than vãn về công việc của mình. Anh có đi học đại học nhưng ngành học khá phổ thông chung chung nên anh không làm những công việc có tính chuyên môn sâu, 2 năm cưới nhau anh ấy đã đổi 4 công việc, từng thất nghiệp nửa năm. Hiện tại, anh lại tiếp tục muốn nghỉ và đổi công việc khác. Gần như mỗi ngày anh đều than vãn về công việc: đồng nghiệp này xấu, đồng nghiệp kia xấu, công việc lương thấp, không có khả năng phát triển, bắt đi nhậu nhiều,…Em lúc nào cũng khuyên anh cứ cố gắng hết sức làm một thời gian rồi mới biết hết được là công việc này tốt hay không. Nhưng anh quay lại nói em không hiểu, và bực tức ngược lại em. Em luôn động viên anh học thêm một vài kỹ năng cho bản thân, anh cũng có nghe, nhưng cũng được 1,2 hôm. Thứ 3, anh khá lười biếng. Thời gian ở nhà của anh hầu như là chơi game và xem youtube. Lâu lâu anh cũng có phụ em nhưng tần suất rất ít. Em luôn chia sẻ rằng mong anh có thể hỗ trợ việc nhà cùng em, vì cả 2 cùng đi làm hành chính, công việc của em mang tính chuyên môn nên nhiều lúc cũng khá stress. Mong anh chia sẻ để cả 2 đều có thời gian nghỉ ngơi. Nhưng cũng được 1,2 hôm. Thứ 4, anh lúc nào cũng nghĩ em luôn điều hướng anh ấy vì mục đích riêng. Em không có những tính toán như anh nghĩ. Mẹ em thì khổ từ xưa, bị trầm cảm, suy nghĩ hơi lệch lạc nên cũng có nhắn tin, nói những điều biểu em làm như này, làm như kia. Em cũng thường chỉ ra cho mẹ thấy suy nghĩ của mẹ là không đúng. Nhưng một phần vì thế anh có những suy nghĩ trong đầu em đang cố gắng sắp xếp mọi thứ theo ý của em. Như là lúc em muốn ra riêng, anh cũng khó chịu. Lâu lâu vợ chồng cãi nhau, anh lại tức giận bảo em dẫn dắt anh, nói ở được ở, không được thì li dị. Dường như có sự thiếu tin tưởng trong hôn nhân vợ chồng. Đây là điều khiến em lo lắng nhất. Sau khi viết ra hết, em nhận ra hình như mình muốn thay đổi anh quá nhiều. Chắc một phần lỗi do em, em có nên cứ chịu đựng, tìm cách tự giải tỏa cảm xúc. Mong thầy cho em xin lời khuyên em cần điều chỉnh gì ở bản thân, Em xin cảm ơn thầy.

Duration:00:24:15

Ask host to enable sharing for playback control

2-2-2025

1/2/2025
Send us a text NGƯỜI GỬI: Xin được giấu tên ạ, Chào thầy và mọi người ạ, Em là nữ, 24 tuổi. Em có vài tâm sự muốn được chia sẻ ạ. Tình trạng hiện tại của em rất tệ ạ. Ưm!!! Em có 1 vài vấn đề ở bản thân mà chắc rằng không ai giống em đâu ạ. Thứ nhất là năm nay em 24 tuổi, nhưng thật tệ là em không biết đi xe máy ạ. Không hẳn là em không thể chạy được, em leo lên xe vẫn có thể chạy được. Nhưng tâm lý em sợ xe và phần vì ba em không đồng ý để em tự mình đi. Cứ thế em vẫn phụ thuộc vào người nhà. Việc đó kéo theo nhiểu điều mà bản thân em thấy rất mệt mỏi. Kéo theo việc em mặc cảm khi đi làm. Sợ người ta lại hỏi lớn rồi không biết chạy xe. Một phần nữa ba em rất gia trưởng và không nghe em nói và cứ làm theo ý ba. Không thì ba làm ầm lên, em rất mệt mỏi. Hiện tại em không còn nói chuyện với ba. Do mâu thuẫn nhiều thứ. Thứ hai là em tốt nghiệp chuyên ngành Tài chính nhưng em lại muốn làm Kế toán. Em đã đi làm,để dành dụm tiền và học phần mềm về Kế toán. Sau đó em hoàn thiện CV của mình, giải quyết từng cái yếu cầu chung thường thấy ở các tin tuyển dụng ở khu vực nơi em ở. Nhưng hiện tại em vẫn chưa tìm được việc ạ. Hầu như đều yêu cầu kinh nghiệm ạ hoặc chỗ làm xa (em đang cân nhắc). Em hằng ngày vẫn học vể Excel và Tiếng Anh trong thời gian thất nghiệp. Thứ ba là em vừa chấm dứt mối tình 9 năm của mình ạ. Tụi em cùng tuổi nhau ạ. Nhưng bạn thành công hơn em, hiện tại bạn đang làm việc ở nước ngoài. Lý do chia tay thì phần lớn lỗi lả ở em. Em trước đây hay đòi chia tay vì lúc mới ra nước ngoài bạn ít quan tâm em, nên em thường hay giận. Mỗi lần giận thì đòi chia tay. Lần gần cuối bạn đồng ý thì em lại năn nỉ.Vì lúc đó em rất sợ mất bạn. Nhưng thật tình mà nói, lúc cãi nhau bạn hay im lăng hoặc nói chuyện rất khó nghe. Em có cùng bạn ngồi xuống nói chuyện là mỗi lần cãi nhau đừng nói trống không. Bạn cho là em trẻ con, có lẻ do từ nhỏ đến lớn em sống cạnh người ba hay chửi mắng nên khi có người yêu em bắt họ phải nhẹ nhàng với em. Sau lần đó em cũng đã thay đổi mọi thứ vẫn tốt, nhưng vấn đề vẫn nằm đó ạ. Không cãi nhau thì không biết được là bạn vẫn còn khó chịu với em và không chấp nhận thay đổi. Em đã đọc qua 1 quyển sách có nói rẳng :" Bạn không thễ bắt người đàn ông thay đổi trong khi giá trị của bạn trong mắt anh ta quá thấp". Em nhận ra thì quá muộn rồi ạ. Em cứ tin vào tình yêu bạn dành cho em mà không đễ ý rằng trong mắt bạn em đã dần mất đi giá trị. Em yếu kém trong cuộc sống trong khi bạn càng ngày càng thành công. Em không trách bạn mà trách bản thân mình nhiều hơn. Em nghĩ đến việc bạn gặp được người phù hợp với bạn hơn, em lại nghĩ mình nên buông tha cho bạn để bạn hạnh phúc hơn. Lỗi là ở em, em hoàn toàn chịu hết nỗi đau này. Em hiện tại rất buồn và không biết phải trải qua quãng thời gian này như thế nào và vượt qua nỗi sợ của chính mình như thế nào. Em mong nhận được lời khuyên từ thầy và mọi người ạ! Em chân thành cảm ơn thầy và mọi người đã dành thời gian đọc qua tâm sự của em và cho thời khuyên ạ!

Duration:00:17:48

Ask host to enable sharing for playback control

31-12-2024

12/31/2024
Send us a text NGƯỜI GỬI: Văn thái Em chào thầy và gia đình của wwep 5 ngày,e xin chúc thầy và gd thật nhiều sức khỏe và công việc ngày càng phát triển mạnh mẽ em năm nay 28 tuổi,hiện đang là công nhân tại thành phố hồ chí minh,quê em ở trà vinh,e viết bài tâm sự này là muốn xin lời chia sẻ từ thầy và mn ạ Chuyện là E học dc lớp 9 là nghỉ rồi ,nghỉ học xong là gd cho lên sg ở chung với gd của cô (e ruột của cha )gd của cô e bán tạp hóa ở trong chợ và có sẵn chỗ để e ngủ và ăn uống này kia có khi cô lo hết,e chỉ việc đi làm rồi về ăn rồi ngủ ,gd cô e thương như con trong nhà vậy,e ở và làm công nhân dc 3 năm rồi,đang lẽ ra là 3 năm đó e khg có chi tiền nhà tiền ăn này kia là đủ tiền e học nghề hay một cái kỹ năng gì đó để sau này mà ra đời mà kiếm sống,nhưng k 3 năm qua e chỉ đi làm,có tiền gửi cho gd chúc đỉnh còn nhiêu e Sài hết,k có tiết kiệm đc j ,bây giờ cty ít hàng hình như gần phá sản,với lại gd cũng muốn kêu e về quê kiếm gì đó làm, e là fan cứng của thầy ngày nào e cũng nghe thầy giảng hết ,có khi ngày e nghe cả chục tập nghe di nghe lại luôn ak ,e học rất dc nhiều thứ lắm,nên h e mới nhận ra cuộc đời e đã sống quá lãng phí mấy năm nay rồi,e viết bài tâm sự này là muốn xin lời chia sẻ từ thầy và mn ạ Em nên bỏ phố để về quê sống vs cha mẹ k ?hay e nên ở lại nhà cô và nghỉ làm công nhân để kiếm việc ,mà chọn những cv làm mà càng làm càng di lên k ?hay e nên bỏ tất cả ở đây để về quê ,về quê tối 8h tat đèn ngủ hết rồi,chắc k ổn Hiện tại e cũng đang có đưa con gái 2 tuổi ở với bà nội nữa,e lên sg 3 năm bỏ nó từ khi mới sinh,lãnh lương thì e mới về thăm rồi cho tiền cha me,e k muốn xa gd nữa,em muốn về quê lập nghiệp từ con số 0,thầy cho e lời khuyên nha,hiện tại gd cha mẹ vk con sức khỏe đều tốt hết,nhưng chỉ có phần là e hơi buồn vì những ngày tháng e quá sống lãng phí qua đơn giản,k có một khoản tiền tiết kiệm nào hay học một cái kỹ năng hay cái nghề j đó,để sau này bản thân tự làm chủ Em xin c on thầy và mn đã đọc nha,lần đầu tiên trong đời e ngồi viết bài tâm sự này,mong thầy đọc và hiểu giúp e nha

Duration:00:14:19

Ask host to enable sharing for playback control

30-12-2024

12/30/2024
Send us a text NGƯỜI GỬI: Sơn - Xin chào anh, e xin phép gọi anh là anh cho thân thuộc Đây là câu chuyện về tình yêu, e xin được phép tóm tắt câu chuyện trước rồi đi vào vấn đề. Mọi chuyện bắt đầu khi e chủ động tán nyc của e, tán 8 tháng, yêu 1 năm. Xuyên suốt quá trình thì bạn "thử" e khá là nhiều, bởi mỗi lần chia tay (5 lần chia tay) thì bạn lại có 1 lý do mà e không hiểu được, lần 1 là bản thân không thích, lần 2 là thử, lần 3 là bạn buồn chuyện gia đình, lần 4 là bạn nói hết thích rồi, lần 5 là em nói, lần đầu cũng như lần cuối e là người chủ động nói chia tay. Xuyên suốt thời gian thì đi chơi, tiền hàng tháng, quà tặng, điện thoại, trang sức e là người trả 100% không chia, mặc dù cũng là người đi làm thôi không giàu có gì cả, còn chu cấp là bắt đầu từ lần thứ 2 quay lại bạn kể gia đình bạn bố đi bệnh viện, mẹ yếu nên e chu cấp hàng tháng, nói là cho mượn nhưng e không đòi. Sau khi e nói chia tay, thì bạn có giữ laptop của em, do e đưa và bảo cứ dùng trước đi, vì bản thân e muốn nó là dùng chung ( cũng vẫn là em mua 100%) Sau lần chia tay thứ 5 thì e muốn lấy lại Laptop thì bạn lại bảo không xong chặn mọi liên lạc. Vấn đề ở bản thân em thôi, e biết nơi bạn đó ở, e đang suy nghĩ là có nên đòi lại hay không, giá trị không nhỏ, 42tr. Và thực sự thì e không muốn nó ồn ào hay ảnh hưởng tới ai cả nhưng lại không có cách nào hữu hiệu nên e muốn hỏi anh là, nếu là anh trong trường hợp này, anh có lấy lại không và như thế nào ? Cảm ơn anh đã lắng nghe Chúc anh và mọi người một ngày tốt lành P/s: E là lụy, e đã thay đổi và tương xứng cái giá quá đắt nên mn đừng bảo e ngờ u, e biết nhưng vẫn muốn tin cho trót vì e luôn nghĩ nếu mình sống tốt thì điều tốt đẹp sẽ đến với mình. Cuối cùng thì... Đời mà =]]

Duration:00:13:02

Ask host to enable sharing for playback control

27-12-2024

12/27/2024
Send us a text NGƯỜI GỬI: Nhím con Dạ con xin phép chào thầy Năm và tất cả mọi người của Gia đình web 5 ngày. Con thật sự rất ngưỡng mộ, khâm phục và biết ơn thầy nhiều lắm, những việc thầy làm luôn xuất phát từ tâm, điều đó thật sự rất ý nghĩa. Hôm nay, con xin phép được kể câu chuyện của mình và rất mong được thầy phản hồi, vì con đã suy nghĩ rất nhiều về vấn đề này nhưng con vẫn không biết nên làm gì cho hợp lý. Con là sinh viên năm 2, chuyện là con và gia đình đang gặp một vấn đề về anh con. Anh con sinh năm 2k2, là một người khá nhút nhát khi ra ngoài xã hội, có thể gọi là hơi bị “tự kỷ”, nên phần lớn thời gian anh chỉ ở nhà chơi game, lướt tiktok để giải trí. Anh con không thích việc học hành nên chỉ tốt nghiệp cấp 3, anh con bị một vấn đề rất lớn là anh thù rất dai, anh thường chửi những người đã làm hại anh xảy ra rất lâu, thậm chí là hơn 10 năm anh vẫn còn hận và cứ dăm ba bữa lại chửi họ. Đôi khi là anh chửi cho con nghe, đa phần là anh chửi lẩm bẩm trong miệng cả ngày hoặc ghi nhật ký. Từ nhỏ đến lớn, anh đã được bà con rất nuông chiều, cơm bưng nước rót mỗi ngày nên trong nhà anh không cần động tay đến bất cứ việc gì cả. Cách đây vài năm, anh có tham gia nhân quân tự vệ ở phường, nhưng nơi đó khá toxic, toàn những thanh niên trai tráng ít học, gái gú, côn đồ. Ở ngoài xã hội, anh rất hiền nên thường dễ bị ăn hiếp, vì thế anh ưa bị họ chơi xấu, nên anh rất hận họ, có lần anh còn thủ sẵn một cây dao trong mình, gia đình rất lo nên xin cho anh ra. Nhưng vì tiếp xúc với môi trường xấu một thời gian dài nên anh càng ngày càng chửi thề nhiều hơn, cứ nói một câu là chèn từ chửi, thậm chí là khi ba, mẹ hay bà làm gì, nói gì đó mà anh không hài lòng là anh cũng chửi luôn. Anh bị người ngoài ăn hiếp từ nhỏ đến lớn, nên anh bị ám ảnh bởi họ và rất ghét ở quê, mặc dù anh chỉ ở nhà cả năm trời nhưng anh vẫn nói những người đó ám ảnh anh hoài, anh luôn muốn thoát khỏi quê. Con và anh có một người chị họ rất thân, hiện tại chị họ và con đang sinh sống ở Sài Gòn, nên anh rất muốn lên SG. Năm nay, được họ hàng giới thiệu việc phục vụ cho một quán ăn ở SG, anh đã làm được một thời gian, nhưng nơi đó ông chủ, bà chủ vẫn rất kỳ cục, bóc lột sức lao động anh và đôi khi còn đánh anh. Vì thế, anh lại hận họ và nghỉ việc trở về quê, khi con nghỉ lễ về quê, anh kể cho con nghe từ những người anh ghét nhất gần đây đến từ xa xưa, nhưng vì anh ít ra ngoài xã hội, nên anh rất hạn chế trong giao tiếp, anh chỉ kể giữa câu chuyện sau đó kể qua chuyện khác nên con vẫn không thực sự hiểu. Anh lại liên tục chửi họ ngày qua ngày, nhưng rồi ở quê anh lại bị ám ảnh những người anh hận xưa, nên anh vẫn muốn lên SG vì chủ yếu anh muốn thoát khỏi quê chứ anh không thực sự muốn đi làm. Nhưng đi làm là cách duy nhất để tồn tại ở nơi xa gia đình nên anh đành chấp nhận. Tuy con rất muốn anh con lên SG để đi làm, nhưng con và gia đình cũng rất lo vì không biết ai sẽ mướn anh, nếu anh có việc rồi thế nào cũng sẽ bị ăn hiếp tiếp thì sao,.....Anh đã từng đi làm 3 công việc, nhưng lâu nhất anh cũng chỉ gắn bó với nơi đó được khoảng 5,6 tháng. Con đã từng thử nhiều cách để anh con bớt suy nghĩ tiêu cực nhưng không hiệu quả. Ví dụ như con nghe tâm sự của anh rồi đưa ra lời khuyên nhẹ nhàng, anh nói con không hiểu đâu, con học tập, tập thể dục mỗi ngày để anh có thể noi theo, anh không care, con chơi game với anh để anh bớt căng thẳng, nhưng khi nghỉ chơi anh lại nhớ những chuyện cũ và chửi tiếp, con thường nghe những video về giáo dục, đời sống như tri kỷ cảm xúc của thầy mà thấy có liên quan đến anh thì con sẽ ngồi gần anh để cho anh tình cờ nghe chung, nhưng anh cũng không quan tâm là bao, con cũng đã từng xin việc người quen (chỗ con đang làm) cho

Duration:00:07:53

Ask host to enable sharing for playback control

25-12-2025

12/25/2024
Send us a text NGƯỜI GỬI: Tiêu Diêu Mến gửi Tâm Sự Buồn Vui, Lời đầu tiên cho em được gưi lời chào thân thương và lời chúc sức khỏe tới Anh 5 cùng toàn thể gia đình web5ngay! Và lời thứ 2 cho em gửi lời cám ơn sâu sắc tới Anh 5 và ban quản trị wep5ngay về những bài viết chia sẻ, bài học kinh doanh, kinh nghiệm cuộc sống và những tâm sự chân thành. Phải mất tròn 8 tháng em mới gửi được lời cảm ơn này đến mọi người...hì Em được 1 người bạn giới thiệu đến với web5ngay vào tháng 12 năm 2023, khi đó bạn ấy bảo em học ở w5d sẽ phù hợp với tư duy của em và sẽ giúp em được rất nhiều. Có thể là đủ duyên mới gặp, bởi em nhớ cách đây năm 2020 có một người cũng bảo em học ở w5d em lại không để tâm, em vẫn nuối tiếc, giá như khi đó em nghe thì em sẽ có nhiều thành quả hơn là bài học, nhưng cuộc đời nào có 2 từ " giá như" . Và Em bắt đầu nghe w5d trên youtube, 1 tháng đó sáng nào em cũng sẽ nghe 1-2 bài của anh, rồi sau 1 tháng khi mới qua năm mới em có ý định viết một bài gửi TSBV để gửi lời cảm ơn đến Anh 5 và cũng muốn chia sẻ câu chuyện của mình, nhưng rồi em viết xong không gửi. Vâng, bởi em lúc bấy giờ vẫn luôn tự ti về cách viết của mình, nào là câu từ lộn xộn, không được chau chuốt gọn gàng. Nhìn thấy mọi người viết hay vậy mà, thế là em dẹp luôn. Dạ... giờ kể lại thấy có chút xấu hổ anh ạ. Hiện tại em cũng đã 35t đã có gia đình và 2 bé, được cũng có mất cũng nhiều. Em là một người đặc hướng nội, em không giỏi giao tiếp và cũng không khéo léo trong cuộc sống. Thời điểm em viết bài này, thì công việc và cuộc sống đang ở thời điểm khó khăn, có thể gọi là thất bại... hì. Chính vì vậy mà cái em có là thời gian, giống như một bài anh chia sẻ " Lợi thế của thất bại là thời gian". Em dành thời gian này đọc sách, đọc những bài viết của anh trong kinhdoanhblog.com, có 18 trang rơi vào khoảng 180 bài viết. Tuy bài viết cách đây vài năm, những vẫn luôn có giá trị với em, và cũng nhờ đọc những bài viết thấy văn phong của anh phóng khoáng tự do, viết theo đúng cách bản thân mình muốn, viết là cứ viết thôi. Và nhờ đó em mới có mặt ở đây! Trước đây em cứ tự hỏi sao em xây dựng thương hiệu cá nhân mãi không được, thì ra em chẳng tạo ra được màu sắc riêng của bản thân. Các bài viết trên profile thì chỉ có khoảng 30% là em tự viết ( mà không quá dài ), còn lại là chia sẻ nguồn or sưu tập và biên soạn lại ( thì bài viết vẫn là 70% là copy rồi ). Thì ra tự em giết chết cái tinh thần chủ động và tinh thần kinh doanh giống như trong bài viết của a5 chia sẻ. Được thành thật cảm thấy thật thoải mái ạ. Rồi học theo bí quyết của Anh 5 " Bí quyết viết hay là viết chỉ để viết", mỗi ngày em đều dành thời gian viết một bài viết, hay hay dở em đều đăng lên. Bài đầu tiên em viết gần 400 chữ, có bài dài lên gần 700 chữ... thì ra giới hạn là chính bản thân mình kìm hãm. Muốn làm nhưng lại chẳng chịu hành động, lười lại cứ đổ tại số phận...* hì hì. Thực ra em muốn viết thêm nữa nhưng có lẽ cũng đủ dài rồi, chủ tâm bài viết này em vẫn là gửi lời biết ơn sâu sắc tới Anh 5, cả đội ngũ quản trị w5d, và cả những thành viên gắn bó với gia đình w5d. Em biết đến mọi người không được sớm nhưng có lẽ cũng không muộn, em thấy thật may mắn khi được biết đến w5d và được hiện diện ở trong group. Em được đọc những chia sẻ, lắng nghe và học hỏi rất là nhiều. Nguồn lực giúp bản thân em có thêm niềm tin vào chính mình, nỗ lực hiện trong hiện tại và phấn đấu tiếp tục mục tiêu của mình. Hì... Chia sẻ này của em ngôn từ có lẽ vẫn chưa được chau chuốt, bố cục vẫn chưa được tốt, mong mọi người cảm thông. Hẹn rằng bài viết sau em sẽ viết tốt hơn ạ! Mến thương và mãi yêu!

Duration:00:12:04

Ask host to enable sharing for playback control

26-12-2024

12/25/2024
Send us a text NGƯỜI GỬI: MiMi Khi bài này được phát mong rằng những cảm xúc bây giờ con đang trải qua sẽ không còn đau lòng như thế này nữa. Con chào thầy và đại gia đình mình. Mở đầu con xin phép flex một xíu ạ. Năm nay con 23 tuổi, con từng đi du học nhật và bên đấy con cũng học ngành ngôn ngữ nhật ( theo dạng làm nhiều hơn học). Sau 4 năm thì con trưởng thành hơn rất nhiều và cũng có tiền phụ giúp được bố mẹ. Hiện tại thì con đã về nước làm trong phiên dịch trong 1 công ty công nghệ với mức lương X2 sau 1 năm xin vào làm. Chỗ làm cũng có này kia nhưng gặp được một menter có tâm với con. Con được ở gần anh chị em, có thể về thăm bố mẹ bất cứ lúc nào, đủ khả năng nuôi em trai học đại học. Cuộc sống của con gần như rất hạnh phúc, và hiện tại chính là giấc mơ mà con đã ao ước và lên kế hoạch vào khoảng gần 1 năm rưỡi trước. Con có một công việc mà mình muốn theo đuổi, có gia đình kề cạnh, con độc lập tài chính, có kế hoạch cho những bước tiến trong tương lai . Tuy nhiên có một vấn đề cứ ở mãi trong con mà con không giải quyết được. Có bao giờ con không thể quên và sống mãi với điều này suốt đời không ạ? Con có thương 1 bạn, tụi con là mối tình đầu của nhau và chính thức quen nhau khi con đã sang nhật còn bạn ấy thì vào Sài Gòn làm việc. Tuy yêu xa nhưng tụi con đã hết mình với tất cả những gì mình có, sau khoảng 3 năm rưỡi thì bạn ấy đề nghị dừng lại vì con nghĩ lúc đó tâm lý bạn ý không ổn định và đó là thời điểm xảy ra nhiều biến cố đối với bạn ấy cộng với một chút sự vô tâm từ con. Những ngày đầu sau chia tay con như lê lết để đi qua chuyện đấy, cứ mỗi sáng đầu con lại tự động tua đi tua lại những lần vô tâm của bản thân rằng nếu quay lại sẽ làm tốt hơn vậy. Rồi bằng ý chí “1 năm sau thì chắc không còn đau thế này đâu” con vượt qua được, không còn đau đớn như lúc đấy nhưng còn thương bạn ấy rất nhiều. Sau khi trở về Việt Nam có lẽ do những ước hẹn còn quá dang dở, ngay cả ôm cũng chưa từng nên tụi con đã mập mờ trong 3 tháng bảo là mập mờ nhưg không khác gì một cặp đôi, tụi con đã đi đến mọi giới hạn mà trước đây bị ngăn cách khỏi địa lý . Và rồi mọi thứ vẫn thế bạn ấy lại muốn dừng lại, vẫn như lần trước con hết sức níu kéo 1 lần và sau đó thì tôn trọng quyết định của bạn ấy . Nhưng chỉ là lần này khác một điều là lần này bạn ấy hết yêu con nên mới dừng lại ( lần trước con cảm nhận tụi con đang còn yêu nhau nhưng vẫn chia tay ) Sau kinh nghiệm lần 1 thì con vượt qua nhanh hơn, sau đó con có đi học đàn piano, học bơi và cả đánh cầu lông nữa. Một tuần của con khá bận rộn, cũng tìm kiếm được nhiều niềm vui từ các thứ xung quanh. Nhưng con vẫn luôn nhớ cậu ấy, vẫn thương sau những chuyện đau lòng vừa qua, những nỗi nhớ len lỏi trong lúc đi xe trên đường, lúc tắm, lúc nằm suy nghĩ và đôi khi ngay cả lúc đi bộ, cứ đầu óc rảnh rỗi là lại nhớ. Con có cố gắng mở lòng thử tìm hiểu những bạn phù hợp xung quay mình, nhưng đi với người ta mà đầu con cứ nghĩ về bạn ấy, nên con cũng không cố ép mình mà muốn bản thân thật sự quên đi rồi mới tiến vào mối quan hệ khác. Con đã cố gắng để không nuôi dưỡng việc yêu thương hay nhớ nhung bạn ấy, con cũng không nói chuyện không gặp bạn ấy kể từ lần chia ly, các tài khoản mạng xã hội cũng bỏ flow để bạn ấy không xuất hiện trước mặt mình nhiều. Nhưng rồi giờ đây, sau gần 2 năm con vẫn thương, vẫn nhớ. Có bao giờ con không quên được bạn ấy, không buông bỏ được chấp niệm này không ? Có bao giờ con sẽ không có cảm xúc với ai khác ngoài bạn đấy không ? Hôm nay là sinh nhật cậu ấy, con muốn nhắn tin chúc mừng sinh nhật. Nhưng con cũng muốn mình không nuôi dưỡng bất cứ thứ gì liên quan đến cậu ấy. Con lưỡng lự.

Duration:00:08:48

Ask host to enable sharing for playback control

24-12-2024

12/24/2024
Send us a text NGƯỜI GỬI: Đen Em chào thầy và mọi người đang đọc những dòng này ạ. Thưa thầy em hiện tại đang là một thằng con trai 19 tuổi đầu, hiện tại đang tiếp tục trên con đường học vấn của mình, em thật sự biết ơn thầy rất nhiều và cũng may mắn được tiếp xúc với kênh Youtube của thầy cách đây đã 5 năm nhưng thật sự thì đây là lần đầu tiên em viết câu chuyện cá nhân mình lên cho người khác đọc bởi em cũng là một người khá kín tiếng trên mạng xã hội. Từ những năm học cấp 1,2 em đã là một đứa trẻ khá nhút nhát, rất ngại tiếp xúc và bắt chuyện với mọi người, hầu hết các mối quan hệ bạn bè mà em có được đều do việc tiếp xúc với họ lâu mà có được. Vậy nên bạn bè thân của em hầu hết là người hướng nội...thật lòng mà nói thì 2 chữ "hướng nội" với em mà nói nó không hề xấu, chỉ là với 1 người vốn đã nhút nhát như em khi chơi với một nhóm bạn như vậy trong giai đoạn đang định hình tính cách của 1 đứa trẻ đã khiến em ngày một rụt rè hơn. Thật may lúc cuối cấp 2 em đã nhận thấy vấn đề của bản thân nghiêm trọng đến mức nào vì nó đem lại cho em rất nhiều thiệt thòi. Từ đấy em bắt đầu đi tìm lối thoát và gặp được kênh của thầy. Từ những bài đó em cũng đã dần biết mình phải làm gì và cũng cố áp dụng, em thật sự đã có những sự tự tin trong lúc nói chuyện với người khác nhưng sự tự tin ấy em thấy nó vẫn còn chưa đủ, khi nói chuyện với những người bạn mới kể cả những người bạn hiện tại thì thật sự em có khá là ít điểm chung với họ, nếu là con trai thì còn có cái để nói còn con gái thì em cứng họng luôn. Em thật sự đang bế tắc trong công cuộc tìm ra nguyên nhân của vấn đề này. Thêm một vấn đề nữa là ở cách ăn nói của em, em nhận thấy được rằng mọi người khi mới tiếp xúc với em có vẻ họ đều "lạnh nhạt" hơn theo thời gian mà em thật sự không hiểu mình đã sai ở đâu. Nhiều mối quan hệ đã trôi đi, và hầu hết em cũng chả quan tâm đến chúng nữa thứ em quan tâm bây giờ là làm sao để khắc phục vấn đề của bản thân hiện tại.. Em viết những dòng trên để xin ý kiến của thầy và mọi người về vấn đề này ạ, vì còn khá trẻ người non dạ và cũng là một đứa học it nên cách dùng câu chữ của em có thể không được chỉnh chu mong mọi người thông cảm ạ. Em cảm ơn thầy và mọi người đã đọc bài viết này ạ!

Duration:00:05:24